Anh rể lỗ mãng, không biết là gì. Hỏi lại rằng: “Thưa ông bớt gì?”. Ông rằng: “Đáng mười làm năm chứ”. "Thưa ông, mười gì, năm gì?”. Ông rằng: “Đáng cả, làm nửa chứ”. Anh ta bây giờ mới hiểu, xin nghe rồi về. Đêm vào ấy vợ, theo lời ông nhạc, chỉ cho vào có một nửa mà thôi. Vợ lấy làm khó chịu mới hỏi rằng: “Làm sao hôm nay lại nửa đời nửa đoạn thế”. Chồng rằng: “ấy, ông bảo chỉ làm nửa thôi”. Chị kia tức quá nói rằng: “Khéo, việc gì đến ông, cứ làm cả đi, mặc kệ ông”. Ông nọ khăng khăng rằng: “Ông bảo không nghe thế nào được, chỉ làm một nửa, còn một nửa giữ lại”. Chị ta điên ruột thét lên rằng: “Ông giữ để làm gì, ông giữ để ông ăn à”. Ông bố tối hôm ấy đến chơi thấy không có đèn, chắc là con với rể đi nằm rồi, toan đi về, nhưng lại nghe trong buồng nói lầm rầm, cho nên mới ở lại, nghe thấy con mình nói thế, tức quá, hét to lên rằng: “Thì mày cứ (thả) cả ra cho nó chết có được không?”. Các người buôn gà nghe thấy ông cụ nói thế, tưởng cụ thả cả gà của mình ra, vội vàng tay giữ lấy lồng nói: “Lạy cụ, cụ lấy con nào thì lấy, xin cụ đừng thả cả ra mà hại chúng tôi”.
School@net (Theo Thiếu Lâm Tân Truyện - Dịch từ bản Tiếng Nôm TS. Nguyễn Xuân Diện)
|